Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

Người Cũ! Em biết rất khó để nó thành hiện thực nhưng em luôn ước thời gian trước đây có thể quay lại một lần nữa...

Ngoài trời đổ mưa, mỗi lần nhìn những hạt mưa lòng em lại man mác buồn. Tự nhiên hôm nay lại cảm thấy nhớ anh ..."người cũ". Có những thứ tình cảm lạ lắm, biết là không có kết quả gì rồi mà vẫn cứ đâm đầu vào, rồi tự mình ảo tưởng về một mối tình đẹp, một kết quả tốt, nhưng rồi khi "tỉnh" lại thì cảm thấy đó chỉ là tự mình làm đau mình mà thôi. Hai từ " người cũ" nghe mà xa lạ, xót xa vô cùng. Người cũ, anh có biết bây giờ em vẫn còn đau khi mỗi lần nhắc đến anh hay không? Tim em vẫn đang đứt ra từng mảnh, từng mảnh đó. Anh à, trái đất vẫn quay, con đường quen thuộc đó vẫn vậy, nhưng mà bây giờ nó chỉ khác là không còn anh đi bên cạnh, không còn tiếng nói cười của anh nữa. Bây giờ chỉ còn em lẻ bóng trên con đường này. Càng đi em càng nhớ, nhớ về những kỉ niệm đã qua, nhớ về những ngày chúng ta ngồi học cùng nhau, những lần được ăn chung với nhau. Những lần cùng nhau đi qua đoạn đường này, những câu chuyện mà anh đã kể cho em nghe. Tất cả, tất cả những thứ đó vẫn còn hiện hữu y nguyên trong đầu em...
Nó cứ quẩn quanh mãi như vậy, từng giây, từng phút. Thời gian cứ trôi nhưng những kỉ niệm ấy vẫn không hề phai mờ, nó vẫn sẽ in đậm một dấu ấn không thể nào quên được.
Người ta thường nói khi yêu ở tuổi 17 thường thì không có kết quả tốt đẹp gì. Nhưng em đã không tin điều đó, em chỉ nghĩ nếu chúng ta cùng nhau cố gắng thì mọi thứ sẽ tốt đẹp. Nhưng e đã sai, em đã quá ảo tưởng về điều đó. Không phải lúc nào cố gắng cũng là được. Cái gương nát rồi thì có cố gắng cũng có lành lặn lại đâu. Tất cả những thứ của em có chỉ là vô vọng...Càng hi vọng quá nhiều thì thất vọng càng lớn. Em không biết tình cảm của anh dành cho em là như thế nào nhưng tại sao lúc nào anh cũng quan tâm em đến như vậy chứ. Anh có biết những lúc như vậy em càng " ảo tưởng" vị trí của em trong anh không. Em biết chỉ là đơn phương yêu anh nên em không có quyền để ghen khi nhìn thấy anh bên người con gái khác, mối quan hệ mà em muốn buông cũng không được, muốn nói lời yêu anh nhưng lại sợ mất đi "tình bạn" đẹp này...cái cảm giác mà khiến em đau lắm anh à. Em vẫn chấp nhận đau để nhìn thấy anh hạnh phúc...
Nhiều lúc em nghĩ mình thật ngu ngốc khi đem lòng yêu một người mà người đó không hề yêu mình dù chỉ một chút nào. Đơn phương mà!!!Dù biết sẽ đau nhưng vẫn muốn cố gắng...nhưng cho dù em có cố gắng thay đổi mình thế nào đi nữa thì anh cũng chỉ xem em như một người bạn. Đã có nhiều lần em tự hỏi " Mình không bằng người ta cái gì? " 
Chắc tại bản thân em không tốt và không nói được những lời yêu thương ngọt ngào như họ. Nhan sắc cũng có hạn nữa...có lẽ như vậy thì anh mới không yêu em đúng không? Người ta thường nói có không giữ mất đừng tìm. Có lẽ đúng vậy, khi có anh trong vòng tay thì em luôn nghĩ rằng anh sẽ không rời xa em đâu. Nhưng khi anh đi xa rồi thì em lại đau đớn và khổ sở đến vậy. Nhiều đêm chỉ nằm khóc một mình, nhớ anh, nhớ về kỉ niệm đã qua, nhớ những ngày ngồi học rồi anh tranh chỗ để ngồi cạnh em. Tất cả đó bây giờ chỉ còn là quá khứ, là hoài niệm đẹp về một thời đã qua. Cách nhau hơn 300km, hai đứa giờ hai nơi, em cũng chỉ biết ngắm nhìn anh qua những bức ảnh trên facebook, ngày ngày lặng lẽ vào trang cá nhân của anh để xem hôm nay anh thế nào. Hằng ngày, hằng ngày đều đặn như vậy. Đó như là một thói quen mất rồi. Anh bây giờ chắc cũng có hạnh phúc mới, có một tình yêu mới rồi, giờ này chắc cũng không nhớ đến em nữa đâu. Dẫu vậy nhưng em vẫn yêu anh ấy rất nhiều, em sẽ luôn chờ một ngày nào đó anh quay về bên em. Em biết rất khó để nó thành hiện thực nhưng em luôn ước thời gian trước đây có thể quay lại một lần nữa...


Loan Phương

2 Blog posts

Comments