Là tình đầu hay không quan trọng thế sao anh ? Trong tình yêu ai khộng muốn sẽ là mối tình đầu của nhau bởi tình đầu lúc nào cũng khó quên, còn riêng em chỉ muốn là tình cuối - người cuối cùng bước với anh đến hết quãng đường còn lại.
Nếu yêu nhau chưa đậm sâu cũng không chắc sẽ bên nhau dài lâu thì ngay từ đầu nên suy nghĩ kĩ càng nên bước tiếp hay là dừng lại. Giữa biển người mênh mông ấy, gặp nhau đã khó, yêu và giữ được nhau lại càng khó hơn Đừng bao giờ nói chia tay khi chưa suy nghĩ kĩ vì sau lời nói đó sẽ làm tổn thương người mình yêu thương dù sau đó có làm lành, hàn gắn thì vẫn luôn còn đó một vết hằn
Cuộc sống không màu hồng như em từng nghĩ, đôi khi những giận hờn, hiểu lầm, cãi vã đôi khi đã vô tình đẩy chúng ta xa nhau hơn. Tình yêu nào mà không gặp nhiều sóng gió ? Hạnh phúc nào không trải qua nhiều đắng cay ? Chỉ cần chúng ta vững tin thì sóng to gió lớn gì cũng sẽ vượt qua.
Con người có thể lựa chọn nhiều cách sống khác nhau, có thể dùng những cách khác nhau để đạt được mục tiêu và đôi khi quên bẵng đi những thứ nhỏ nhặt đã làm nên giá trị thật sự của một thành quả. Đối với em tình yêu cũng như vậy.
Không phải chỉ nói yêu là đủ, không phải cứ quan tâm, lo lắng rồi thôi. Vẫn cần lắm sự vun vén, xây đắp của cả hai, cần sự khoan dung, tha thứ để tình cảm bền lâu và cả những kỉ niệm để nhớ nhau khi ấy mới thật sự gọi là tình yêu đích thực.
Tình yêu, cuộc sống và cả con người đều như 1 quyển sách, hãy đọc một quyển sách hay chứ không phải chỉ cần 1 quyển sách đẹp dù bên trong nội dung chẳng ra gì. Hình thức đôi khi cũng quan trọng nhưng với em giá trị thật sự của một con người còn quan trọng hơn.
Giữa cuộc sống lừa lọc đầy dối trá này, yêu nhau chỉ vì tiền cũng không hề thiếu. Quà thật tiền không là gì cả nhưng dùng tièn có thể mua được tất cả thậm chí cả giá trị con người.
Anh à ! Chưa bao giờ em đem tiền bạc để so sánh, đong đếm giá trị một tình yêu. Em không đòi hỏi có quà nhiều, em không cần anh làm gì vượt trội hơn mọi người chỉ cần anh là chính anh. Một người bình thường trong mắt mọi người nhưng là người đặc biệt trong tim em.
Đành rằng ai cũng phải có quá khứ, đó có thể là những kỉ niệm vui, buồn, đẹp đẽ hay hạnh phúc nhưng có phải ta nên giữ những kỉ niệm đó trong góc nhỏ nào đó để không phải làm tổn thương người bên cạnh.
Không bắt buộc phải quên đi quá khứ nhưng con người sống phải nhìn về phía trước, liệu cái đã qua đó có đáng để ta hi sinh đi hạnh phúc ta đang có hay không ?
Anh có biết khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại rồi cũng có cánh cửa khác mở ra, bản thân mình không tự giải thoát và mở lòng với tất cả, chỉ nhìn mãi cánh cửa đã đóng lại thì sao thấy được cánh cửa khác mở ra ?
Đừng cố yêu một người chỉ để quên và thay thế một người. Người đến sau vốn dĩ không có tội, thậm chí họ cần được yêu thương nhiều hơn bởi lẽ họ biết người đến trước họ mới là người được yêu thương trọn vẹn. Đừng bao giờ muốn họ giống như người đến trước bởi vì họ chỉ là chính họ mà thôi không nhầm lẫn với ai được.
Em chưa bao giờ muốn là cái bóng của người khác vậy nên hãy cứ để em là chính em. Đôi khi ngang ngạnh, cứng đầu, cố chấp, thẳng thắn, chân thành vẫn sẵn sàng chấp nhận thay đổi mình để tình yêu chúng ta tốt đẹp hơn nhưng không có nghĩa là em phải đánh mất chính mình.
Quả thật nếu tình yêu mà mang tự tôn lên đầu thì khó có thể bền vững. Tình yêu phải xây dựng từ hai phía chứ không phải một người xây lên, một người đạp đổ.
Hãy yêu trọn vẹn một người và sống chân thành với những gi mình đang có chứ không phải tìm một người hoàn hảo để yêu vì chính em cũng không nằm trong số người hoàn hảo đó.
Đừng bao giờ suy nghĩ, so sánh ai yêu ai nhiều hơn hay ít hơn bởi chẳng có thước đo nào biết chính xác giá trị thật sự của tình yêu.
Lời kết: Yêu không phải bằng mắt cũng, không nghe bằng tai mà phải dùng trái tim để cảm nhận xem lại mình đã yêu hết lòng hay chưa ? Với em hoặc là em có tất cả hoặc là không có gì cả em không chấp nhận một mối quan hệ không rõ ràng, đừng bao giờ cố gắng bước ngược để tìm kiếm lại những nỗi đau rồi lại vộ tình đánh mất hạnh phúc.